Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2016

lang thang những núi cùng đèo
dặm ngàn gió núi về ngồi cheo leo
bóng trăng sà xuống lưng đèo
đừng chưa tỏ lối mưa theo dấu hài

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Hồn thơ cuối...



Vẽ dáng hình tôi dưới trăng BUỒN
Giọt đời thánh thót, nhẹ nhàng buông
Khói xám mơ hoang tìm giấc ngọc
CHỜ còn nhớ ĐỢI, ngóng luôn luôn

SẦU đã về đây, trắng mái đầu
Mắt nhìn về phía cuối trời sâu
Ngang qua đời MỘNG, em về nhé
Tỉnh lại con tim hóa chiếc cầu

Còn gì ở lại với tương lai
Để dành nhung NHỚ...tặng ngày mai
Ghép lá thư xinh làm cánh bướm
Thay lời muốn nói gởi vào tay

Tự khúc mùa vui vẫn còn dài
Nhưng đời chưa rõ chuyện đổi thay
Nên cứ ung dung mà say đắm
Lo gì...cuộc sống nhạt màu phai

Hồn cũ áo trần khoát trên vai
Mỏi cánh chim non giữa bão dài
Khập khiễng bay qua ngày giông tố
Đường còn xa lắm tỉnh đừng say

Ta KHÁT hồn đời, ĐÓI hồn yêu
Uống vài chun rượu thấy hoang liêu
Cõi MƠ và THỰC còn chưa rõ
Nhắm mắt đời trôi giữa phố chiều....

Rẻ lối này đây, cỏ mọc nhiều
Đường thưa khách tục khản lời kêu
BƠ VƠ trong chốn người đông đúc
Thầm thặng...mà băng tựa cánh diều

Còn một chút gì, vướng vào tim
Lem nhẹ qua ta một nỗi niềm
Buâng khuâng như chẳng là chi cả
Sao lòng chưa thấy.....thấy dịu êm?



Tặng mẹ...những lời con chưa nói


Chín sông dài, quê hương như miền nhớ
Cửu long giang nặng nợ chảy theo dòng
Ngược thời gian, tìm dáng mẹ long đong
Vai áo bạc, nặng lòng ơn dưỡng dục

Mẹ suốt đời, trao hạnh phúc cho con
Riêng phần mẹ mỏi mòn theo năm tháng
Mái nhà tranh, đèn dầu leo loét sáng
Nhưng ấm lòng giữa muôn vạn sầu đau

Nếu trên trời, có muôn vạn vì sao
Mẹ gom hết để vào trong tim mẹ
Soi đường con đi qua muôn lối rẽ
Thắp sáng đời con trẻ đến tương lai

Mẹ cho con, tươi thắm một hình hài
Ươm tri thức trên vai làm hành lý
Cả cuộc đời mẹ làm giàn cho bí
Tựa thân mềm nung ý chí vươn lên

Cám ơn Mẹ,con tha thiết gọi tên
Kỳ quan sống làm nền cho thế hệ
Con thành nhân, mẹ gian lao đâu nệ
Hóa thân cò, nuốt lệ để làm vui...

Gió


TÔI

tôi buồn lắm, cuộc đời sao nặng nợ
xô ngã mình vào cõi nhớ thênh thang
trăm mối tơ như se thắt buộc ràng
tôi gầy quá, nên mang nhiều hệ lụy

tôi đã yêu, nhưng người không chung thủy
ôm nỗi sầu dấu kỹ ở trong tim
khi cơn mưa tê tái đến đây tìm
lòng lạnh giá, cánh chim chiều lưu lạc

tôi đến đây, đời chơi vang khúc hát
nặng u hoài tan tác gió heo may
xin cho tôi được chết ở nơi này
và nấm mộ đừng xây bằng nuối tiếc

những đêm thâu, hồn rung lên đau xiết
cơn mê nào mãnh liệt gọi tên ta
tôi cô đơn, tuổi trẻ vẫn chưa ngà
đời đang sống như chuyến phà lầm lũi

hương mùa đông,tìm nhau ,đây đêm cuối
rộng vòng tay đeo đuổi giấc mơ buồn
tôi buâng khuâng _Kia, cuộc sống trò tuồng
rèm chưa khép, vẫn còn buông câu thoại

đừng hẹn nữa,đừng ai lên tiếng gọi
đừng để tôi mòn mỏi giữa ngàn sầu
đừng ôm tôi, thương ấy khắc chưa sâu
quên tất cả...còn sầu thì miên viễn

Gió

không đề




người hỏi tôi, tình nào đau thương nhất
tôi đáp rằng tình mất sẽ lung linh
bởi vì khi ta chỉ có một mình
mới hiểu hết chữ tình là vốn quí
Gió

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Ta tới đâu..?


Phú quí vinh hoa, bóng bạch câu
Công danh tựa thể nước qua cầu
Đỉnh cao danh vọng như ngọn núi
Leo cả một đời...ta tới đâu?

Giothoikhuctinhca

Nhắn nhủ với tôi

Dạ bảo dạ đừng ham huyễn hoặc
Lòng dặn lòng xéo xắc mà chi
Hơn thua lời nói...được lợi gì?
Hao hơi tổn sức...lắm khi mắc nàn

***

Tâm hồn sáng như gương trong vắt
Mắt long lanh vằng vặc trăng soi
Việc chi nếu đã qua rồi
Đừng nên nhắc lại...bạn tôi thêm phiền

giothoikhuctinhca